-
3.6Bảo tàng tệ nhất từng thấy, đáng buồn làm sao!Đi Củ Chi về, vẫn còn nhiều hứng khởi nên quyết định đi Bảo tàng này. Bảo tàng nằm trên con đường Hoàng Văn Thụ, khá hoành tráng, nhưng đến lúc tham quan thì thực sự không hoành tráng chút nào. Mới vào thấy có chú ngồi trực, nói con vào tham quan, rồi được kêu là cất giỏ vào tủ đi, mình đi cất. Ấn tượng đầu tiên là bảo tàng tối thui, tưởng như cúp điện (nhưng không, vẫn thấy chú đó ngồi bên laptop, nghe nhạc). Ừ thì bảo tàng vắng tanh mình là khách đầu tiên (và cũng là duy nhất), nhưng có khách vào rồi không thể mở 1 cây đèn cho người ta tham quan sao? Bữa đó cũng không thấy sửa chữa hay tu dưỡng bảo tàng chi hết. Tối tối om om, thêm thời tiết nóng nực, mình dựa vào ánh sáng bên ngoài ráng căng mắt coi từng hiện vật (không đọc nổi chữ trên mấy bức tranh), mọi thứ đều phủ 1 lớp bụi như đã quá lâu rồi chưa có ai quét dọn. Đi 1 vòng lên lầu 2 thì càng tối hơn nữa, lướt 1 vòng thôi chứ bó tay hoàn toàn không xem được gì nhiều. Và đến khi lên lầu 3 thì hỡi ôi, đập vào mắt là cái khóa, lầu 3 đã khóa hoàn toàn. Mình không chịu nổi nữa nên đành đi về. Chưa bao giờ mình đi bảo tàng mà có cảm giác như xin ăn, có gì đó tủi hổ lẫn cay đắng nữa. Chiến công của cha anh ta là hiển hách, là hào hùng miễn bàn, nhưng những bảo tàng mở ra như thế này thì mục đích để làm gì, có ích gì trong việc lưu giữ và truyền bá lịch sử, còn ai tham quan nữa không? (ngay cả người có ý định muốn tham quan như mình cũng chạy dài, một đi không trở lại). Thật sự là thất vọng và mong là bảo tàng sẽ cải thiện những ai có trách nhiệm hãy thay đổi nó. Vì thà không làm, không mở còn tốt hơn là mở mà chẳng ra gì sất! ...Xem thêm