-
8.8Cháo, Hoành Thánh & Bò KhoAi cũng sẽ có cho mình một món ăn tuy chẳng phải sơn hào hải vị nhưng hương vị cứ khiến người ta lưu luyến, thậm chí biến thành thứ chấp niệm mà cả đời họ không bao giờ muốn chinh qua lần nữa với bất kì ai ngoài người đã cùng nếm trải hương vị ấy lần đầu. Với tôi, thứ chấp niệm khó thể nguôi ngoai ấy chẳng có gì khác ngoài cháo lòng, thứ quà của những chiều tiểu học xa xăm muộn mà được bố đèo về, ghé vào quán quen gọi một bát rồi bố con cười vang thi nhau húp xì xụp, lòng ước ao nỗi hân hoan này mãi không tàn. Cư ngụ ngay mặt tiền của con phố Vĩnh Viễn be bé nhưng không khi nào ngớt xe, tiệm ăn này rất có thể bị bỏ qua bởi dòng người vội vã lao đao trên đường, tuy nhiên có lẽ lại lưu giữ trong mình không ít kỉ niệm của những người khách quen tại khu vực ấy. Tiệm nhỏ, đơn giản là một căn nhà dân được kê thêm mấy chiếc bàn, chiếc ghế, người phục vụ cũng toàn là các cô các bác trong nhà, ngay cả tờ thực đơn cầm tay lẫn treo tường cũng không có, ấy thế nhưng lượng khách ghé vào không vì thế mà ngơi đi mỗi phút giây. Ai bước vào đây hình như đều rõ như lòng bàn tay những món của tiệm, những yêu cầu gia giảm cho riêng mình. Kể cũng phải thôi, cứ đồng giá 35 nghìn một suất đầy đặn bất kì, 2 nghìn trà đá, các cô các bác nhắn nhủ thân thương như trong gia đình ‘Con ơi, chờ một chút nghen, đồ của con sắp xong rồi.’ thì liệu ai có thể không xuyến xao cho được? Hôm tôi ghé đến là một buổi tối Sài Gòn vừa dứt mưa xong, trong cái tiết trời man mát ngồi hì hụp tô cháo nóng hổi, đầy đặn những gừng, những ớt the the cùng mấy chiếc quẩy vừa chiên ráo dầu giòn rụm, chợt thấy lòng mình ấm êm hệt như hơn mươi năm về trước ở bên bố đầy vui tươi vậy. Chỉ tiếc quà cũ hãy còn đây, nhưng người thì mãi ra đi chẳng bao giờ về nữa. ...Xem thêm