-
3.0Ký ức khó phai!Ôi trời ơi là quán... Vì có hai anh bạn ở gần đó nên mình tìm trên mạng thấy có quán này, mời bạn ra uống cà phê. Vừa đi vô là đã sốc nhẹ, quán vắng tanh như cái nhà hoang dù đã là 10g sáng. Chờ một lúc thì bé trai giữ xe mới xuất hiện... Đi vào sân thì bắt đầu sốc mạnh hơn. Quán cà phê mà như cái nhà sắp dọn đi. Đồ đạc cũ (không cổ) để lung tung, bàn ghế thì năm cha bảy mẹ, hãi nhất là cái sô-pha cũ phủ vải còn cũ hơn. Chắc không ai dám ngồi lên đó. Thôi thì lỡ bước sang ngang, mình lên ngồi ở cái sân nhỏ trên gác. Ba người uống 2 cà phê phin và 1 bạc sỉu. Thức uống bình thường, không có gì đặc sắc, có chắng là thay vì ly trà đá thì là bát nước chè xanh. Bên cạnh bàn mình ngồi là cái cầu thang lên sân thượng, chất đầy bình nước cũ, chắc là để khách khỏi cố tình leo lên :-) Trên tường thì treo tùm lum thứ chẳng ăn nhập gì như là bằng khen của giảng viên đại học, cờ luân lưu thể thao v.v. Không gian khá yên lặng nên ngồi nói chuyện với bạn cũng hay nhưng đôi lúc lại có nhạc, khi to khi nhỏ. Đến lúc tính tiền để ra về thì mình mới sốc nặng: cà phê giá 50k, bạc sỉu 70k, khăn thì 3k x số người (xài hay không cũng tính). Vị chi là 179k. Ôi, giá đó thì chẳng là vấn đề gì nếu quán đàu tư nghiêm túc như DM, CR, MDT... Còn như Ký Ức quán thì đúng là đã để lại ký ức khó phai cho mình! Ra về, bước qua cổng nhỏ lại được nghe loa chào: người ơi người ở đừng về... Hehehe hài quá xá!!! Tạm biệt và chẳng có ngày tái ngộ! ...Xem thêm