-
6.0Kết thúc buồnTừ khi loài người sinh ra trên trái đất, oxy là 1 phần ko thế thiếu trong đời sống sinh hoạt hàng ngày. Ở đâu có không khí, chưa chắc có con người. Ở đâu có con người, cũng chưa chắc có không khí. Xã hội loài người phát triển, con người phát minh và sáng chế ra nhiều vật dụng, thiết bị, phương tiện di chuyển, nơi ở, ... Trong đó có ẩm thực. Và đối với người thích ăn như tôi, thì đồ ăn là nguồn sống, là***tô điểm cho cuộc sống tôi thêm ý nghĩa. Và hôm nay, team chúng tôi được ăn nem nướng. Một món ăn tuyệt vời trong 1 buổi chiều trong lạnh ngoài nóng. Ấy vậy là giây phút ấy đã không trọn vẹn. Thật đau buồn. Tại sao con người không thể sống thiếu oxy mà nem lại không có ram. Tôi loay hoay tìm kiếm trong hoảng loạn giữa đất trời mênh mông không bờ bến. Tại sao mọi thứ đều có mà ram lại không tồn tại trên thế gian. Tại sao trong miệng chỉ toàn những gì mềm mềm nhão nhão mà không có sự giòn tan quyến rũ kia nữa. Tôi hận. Hận thằng bạn đi lấy hàng mà không kiểm tra. Tôi lại hận nữa. Hận người đóng hàng quá kỹ để thằng bạn không thể mở ra mà kiểm. Tôi lại tiếp tục hận. Hận người bán hàng tại sao không kiểm tra hàng trước khi đóng thùng. Và tôi càng hận. Hận người chế ra món này để bây giờ tôi phải ăn trong đắng cay thiếu thốn. Nếu không sáng tạo ra thì tôi đã không được ăn để rồi trải qua nỗi đau như bây giờ. Và từ giờ, sau tất cả, tôi sẽ không ăn nữa. Bởi vì nỗi đau này không thể nguôi ngoai. Chúc người đến sau sẽ may mắn không bị bỏ quên ram như tôi. Chia tay giữa chiều cuối năm luyến tiếc. ...Xem thêm