-
8.2Nốt trầm giữa thành phốThực sự, đây là quán cafe mình thích nhất ở Huế. Cũng không rõ nó bắt đầu từ lúc nào, chỉ biết là từ khi mình bắt đầu biết thưởng thức ly cafe thì đã thấy nó tồn tại ở đó, xưa cũ. Quán nhỏ thôi, nằm ngay góc ngã ba Đặng Thái Thân với Phùng Hưng, nên thường ai đi ngang qua cũng chỉ lo nhìn đường chứ không nhìn thấy quán bé tí nép mình bên đường. Hồi trước, quán còn lợp bằng mái tranh, bây giờ có tu sửa tí chút nên cũng dẹp cái mái tranh đi rồi. Chứ những chiều mưa Huế buồn héo hắt, ngồi nhâm nhi ly cafe đắng, nhìn mưa rơi từng giọt trên mái, vừa buồn, lại vừa thấy lòng nhẹ nhàng kinh khủng. Trong quán là những bức tranh, nhìn cũ lắm, nên mình cũng không rõ của họa sĩ hay của bạn bè nào của chủ quán vẽ tặng nữa, nhưng nó hợp với quán lắm. Mà, nói đâu xa, từ cái ly cho đến cây nến thắp lên mỗi tối, mỗi thứ đều là một phần không thể tách rời của quán rồi. Chủ quán là một ông cụ, già, già lắm rồi, đôi khi tính tiền còn lẩn thẩn. Và quán cafe là cả một câu chuyện dài, mà mình không thể kể hết ở đây được. Nhưng nếu đã một lần đến Huế, hay cứ ghé qua quán, sẽ nhận được những món quà vô giá về cảm xúc. ...Xem thêm