-
8.2Cựu học sinhLà cựu học sinh ở đây rồi. Nhớ trường lên Foody gõ lại có nên viết vài dòng tâm sự. Khi QH còn là ước mơ, với tôi, đây là thần tượng, là mục đích, là động lực cố gắng. Lúc mới nghe ba mẹ bảo thi QH thì cứ nghĩ QH cũng như bao trường khác thôi. Cho đến ngày ba chở đi coi mặt mũi trường QH để khi thi tìm phòng cho dễ thì bị tiếng sét ái tình luôn. Trường gì mà đẹp lạ, chỗ mô cũng đẹp, ngang dọc ngược xuôi đều đẹp, đẹp từ cái sân tới cái góc trường, mê từ hành lang mê vào phòng học luôn ấy, khi đó chỉ lửa nổi lên, nhất định phải học trường ni. Khi QH thành hiện thực, nó là tri kỷ, là người yêu, là chị em tốt của tôi. Hôm nào vui thì rủ bạn chạy vòng vòng, hoặc vừa đi ngắm hoa rơi vừa tám. Hôm nào buồn thì ôm bạn ngồi khóc trong chỗ khu tin học-p50, nhiều khi đang khóc mưa ào xuống như đúng rồi. Hôm nào cô đơn thì đi dạo ngắm hoa rơi, mùa thu thì đi đạp lên lá khô nghe xào xạc giòn cả tai. Quốc Học dù là mưa hay nắng, dù sương gió bão bùng đều đẹp. Một nét đẹp dịu dàng mà mạnh mẽ đến lạ lùng. Khi QH đã là quá khứ, nó là miền ký ức tốt đẹp nhất, là tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất tôi từng có. Đó là khi chúng tôi trực ban bị lỗi, pháo tay vẫn ào ào; đó là khi dù trời nắng chang chang vẫn lôi nhau ra sân trường chụp ảnh; đó là những đêm trại quẩy tung khói mặc thời tiết; đó là những đêm ấm áp bên lò thịt nướng tâm sự với nhau; đó là những bí mật, những nỗi lòng chưa kịp thổ lộ. Tuổi thanh xuân ấy đẹp đến như vậy mà tôi chưa từng nhận ra, để đến khi nó trở thành quá khứ thì quay lại nhìn đầy tiếc nuối. Nhiều lúc buồn vui giận hờn gì đó, đều muốn trở lại đây, leo lên nóc nhà và hét thật to: Quốc Học tau nhớ mi, tau....yêu mi. TUỔI THANH XUÂN CỦA TÔI NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỂ LẠI ĐÂY, ĐỂ LẠI QUỐC HỌC NÀY. ...Xem thêm