-
7.2Vui chơi SapaDự định đi Sapa từ đầu tháng 10 mà nhây mãi đến đầu tháng 11 mới đi được. Viết bài này để xả bớt bực mình vì đã tin vào mấy review dỏm. Mình đặt xe + khách sạn + homestay qua 1 bạn của em của 1 bé trong nhóm, hết 800k/người. Nhờ em ấy mà dù đặt rất sớm mà vẫn phải nằm ghế cuối xe. Ok fine! Mình thuộc dạng nằm đâu cũng ngủ được nên ngủ ngon lành chứ mấy bạn đi cùng kể đi xe quanh co dốc các kiểu không ngủ được. Xe của Interbus Line, hẹn đón 20h30 ở Bách Khoa và đi từ Trần Nhật Duật lúc 21h nhưng thực tế thì 22h xe mới rời Trần Nhật Duật. Đến Sapa lúc 4h sáng, ngủ lại xe đến 6h rồi đi tìm khách sạn. Thời điểm này sương mù dày đặc, đường ướt, nhoe nhoét như kiểu mưa phùn. Mình ở khách sạn Sapa Mountain, 35 Phan xi păng. Anh chị chủ nhà rất nhiệt tình, vì lúc đến chưa có phòng nên bọn mình đi chơi luôn, tối về đã được xếp sẵn đồ vào phòng rồi. Phòng mình nhìn xuống phố, đối diện đền nên mình không mở rèm. Phòng sạch, chăn đệm thơm, có thiết bị sưởi điện dưới đệm, free nước suối và cafe, nóng lạnh, máy sấy đầy đủ, TV nhiễu nặng khó xem. Bữa sáng của khách sạn có bánh mì, trứng ốp, xúc xích, cơm lam, chả, bánh khoai môn, cơm rang, bánh cuốn, sữa, nước ép Vfresh, cafe. Nói chung cũng khá phong phú và ăn được (nhấn mạnh là ăn được, và còn ngon hơn mấy nhà hàng tụi mình đi ăn dạo). Phòng ăn của khách sạn nhìn ra thung lũng, 1 phần bản Cát Cát và dãy Hoàng Liên Sơn rất đẹp. Trong lúc chưa có nắng bạn xuống ngồi rất ổn. Vì ngày đầu bọn mình không có bữa sáng nên việc đầu tiên sau khi gửi đồ là tìm quán ăn. Từ khách sạn mình ở ngửi thấy mùi chả nướng của nhà hàng gần đấy nên cả lũ kéo nhau đi. Tiền ngu lần thứ nhất: 45k/người. Ăn dở như hạch và 2 đứa bị đau bụng (mình và 1 đứa bụng nhạy hơn mình). Sau khi uống thuốc, mình nhờ anh chủ khách sạn thuê xe máy 120k/xe rong ruổi, mua ủng nylon bọc ngoài giày cho đỡ bẩn 20k/đôi. Điểm đầu tiên là Sun Word Phanxipan cách thị trấn 3km. Thời tiết rất đẹp nên thuận lợi cho cả việc đi xe lẫn sống ảo. Cáp treo 700k/vé. Nhìn từ cabin cảnh đẹp sững sờ luôn. Đi qua tầng mây đầu quay lại nhìn thấy biển mây phía sau cảm giác khó mà diễn tả, trộn giữa sợ hãi, ngạc nhiên và choáng ngợp. Ở nhà hàng trên Phanxipan, bọn mình nạp năng lượng 100k/2 hộp bánh cá, 90k/3 xiên thịt nướng rau củ. Bánh cá khá ổn còn xiên nướng hơi dở, rau củ không ngon. Vốn ham hố nên bọn mình quyết định leo 600 bậc còn lại lên đỉnh nhưng chỉ sau 20 bậc đã quyết định bỏ cuộc định đi mua vé tàu. Phải cái ga Đỗ Quyên nó ở phía trên, tức là phải leo tầm 100 bậc mới đến nên cả lũ lại ủn mông nhau đi tiếp ))))) leo 2' nghỉ 5', 11h30 cũng đến nơi, mệt há mồm luôn. Thời tiết trên đỉnh ảo diệu như được kể, vừa nắng đấy rồi vù vù gió nổi mây kín trời lạnh teo người. Cũng may không có mưa, thuận tiện sống ảo. Sau đó mình xuống mua vé tàu về cáp treo, 80k/lượt xuống (70k/lượt lên và 150k/khứ hồi). Lúc này đã gần 14h, siêu đói, nên bọn mình đi Thác Bạc ăn lẩu cá tầm. Đi thêm 8km để ăn set lẩu 600k gồm cơm, trứng rán, cải mèo xào và lẩu cá tầm ở Song Nhi. Kể ra cũng bõ vì cá dưới chân thác thịt ngọt, chắc hơn trong thị trấn rất nhiều, nước lẩu hơi đậm chua. Các set khác trong tầm giá 600-1000k cả cá tầm và cá hồi thì phải đặt trước mới có. Đánh nhanh diệt gọn trong 30', đi bộ ra thác cách đấy chục mét. Thác rất caooo, và với một đám con gái ngồi văn phòng mòn mông 8h/ngày thì leo Phanxipan vậy là đã đủ rồi, không có nhu cầu leo tiếp nên quyết định thôi, không hy sinh 70k hành xác nữa. Google map thì đỉnh Ô Quy Hồ cách đấy 3km nữa nên đi nốt. Cung đường Sapa - Phanxipan - Thác Bạc - Ô Quy Hồ tương đối dễ đi, đường trải nhựa bằng phẳng, chỉ 1-2 chỗ bị sạt lở cần rón rén chút. Lưu ý đây là quốc lộ nên khá nhiều container và xe bồn, xe tải, một số đoạn hẹp 2 xe đối đầu là tắc đường, nhiều đoạn ngoặt không có gương cầu lồi nên nhớ bấm còi cảnh báo không dễ gặp xe ngược chiều lấn làn, đặc biệt là xe công vào cua thì lấn đến nửa làn bên mình khá nguy hiểm. 1km cuối lên đỉnh đèo rất dốc, liên tiếp tăng 10% độ dốc theo mỗi vòng cua nên hãy đi số 2 để đầm máy. Trên đỉnh Ô Quy Hồ 4h chiều rất buốt giá. Tầm đấy mây che kín đỉnh, bên kia đỉnh tầm 1km mới có nắng nhưng dừng xe khi xuống dốc không phải lựa chọn hay cho tay lái toàn nữ như tụi mình nên bọn mình chỉ dừng ở đỉnh thôi. Cảnh rất hùng vĩ, gió mạnh, đã tắt nắng nên chụp hơi khó lên ảnh. Không chịu nổi buốt (buốt hơn trên đỉnh Phan lúc bọn mình đi) nên tầm 15' là bọn mình về. Lúc xuống vẫn đi số 2 để đảm bảo an toàn. Mây mù có lúc dày đặc tối đen nên phải bật đèn xe để đi. Ngu phí tập 2 là 500k vì bị các anh vàng vàng tóm, 1 xe không có bằng. Khuyên các bạn nên chuẩn bị bằng lái khi đi Sapa vì giao thông ở đây chỉ bắt khách du lịch và chặt ngọt, dân địa phương chỉ 100k,Tây ba lô thì auto bỏ qua ))))) Nếu bị tóm thì ai lái hãy tự xin xỏ, mấy anh ở đây tính hơi biến thái, người khác trong đoàn xin cho là mặt xị ra đòi 700k cơ. Về đến khách sạn nghỉ ngơi từ 17h đến 20h mới kéo đi ăn tiếp. Đi lòng vòng Cầu Mây xuống Mường Hoa mà chả thấy quán nào ưng, cả lũ định bụng về ăn bánh mì rồi thì thế nào lại chui vào quán nướng Cô Lịch. Ngu phí tập 3 và đau thương mất mấy tiếng từ đây mà ra. Đồ ăn sống, cũ, siêu dở, mất vệ sinh, đắt. Tụi mình đi 6 thì có 3 người bị Tào Tháo đuổi vì ăn ở đây. Thêm nữa là mình gọi cải mèo nhưng mang ra cải xanh (cải ngọt) và khăng khăng là cải mèo, đùn đẩy trách nhiệm cho nhau. Phải cái mình đang đau bụng và bực mình nên mình nói tay đôi luôn, đỡ mất 100k ngu phí nhưng vẫn toi 475k cho đống xiên nướng như hạch. Ngày 2, sáng mình ăn ở khách sạn rồi đi chơi trong thị trấn. Mua hạt dẻ rang ở vườn hoa trung tâm 45k/nửa cân bị hớ. Mọi người đừng mua vì lúc cho mình thử là hàng ngon, đến lúc lấy thì lấy phần hỏng cho ăn. Có 2 hàng hạt dẻ có cửa hàng ở gần vườn hoa (chỗ nhà hàng Ô Quý Hồ) cũng ổn, hạt dẻ rang nóng, thơm. Nên chọn hạt dẻ rang mà bên trong vàng ươm là hạt dẻ mới, ăn ngọt, bở, bùi. Hạt dẻ đen là hạt cũ và hỏng. Có 2 loại 50k/kg và 80k/kg. Cá nhân mình thấy 2 loại ngon như nhau, nhưng loại 50k thì rang lâu (hơi ấm) còn 80k là mới rang nóng hổi bốc khói. Trưa ăn ở Nhà hàng A Phủ, lại lẩu cá tầm và cải mèo xào tỏi ))))) nước lẩu ngon hơn ở Thác Bạc nhưng cá thì ko ngon bằng, hơi bở thịt. Rau thì rất ngon, non mềm, ngọt. Ngon nhất trong 3 ngày ăn cải mèo xào của mình. Hê hê. Trưa mình trả phòng khách sạn và xuống homestay Cát Cát Garden. Đi taxi chiều đi là 100k (đi chưa đến 1km nhưng kể cả gọi xe hãng cũng giá vậy, không tính theo đồng hồ), chiều về là 150k vì đường đi Cát Cát là đường 1 chiều, khi về phải vòng theo đường đi Bản Tả Van quay lại đường Mường Hoa nên xa hơn chút. Homestay này thì đang sửa, không phục vụ ăn thêm, chỉ phục vụ ăn sáng. Mình đặt doom 6 giường nhìn thẳng xuống Cát Cát và dãy Hoàng Liên Sơn. Cảnh rất đẹp. Có điều phục vụ phòng không tốt lắm, khi nhận phòng thì cửa phòng hỏng chốt phải gọi sửa, chăn đệm đầy bụi và mùi hơi người nên bọn mình cũng yêu cầu thay luôn. Phòng có máy sấy và khăn tắm, hết. Hình như mới xây dãy này nên quạt thông gió WC chưa lắp, đi tắm cứ thấy ghê ghê. 6 người nhưng chỉ cho 2 đôi dép lê )))) nước suối free ở bên khu chính (có 2 khu độc lập cách nhau vườn hoa nho nhỏ và ao cá Koi). Chờ sửa nhân viên đến sửa cửa bọn mình mới xuống Cát Cát nên khá muộn rồi. Đường đi hơi bẩn do nước các khu nhà đang xây chảy xuống đường. Thuê váy áo + phụ kiện 50k/người, anh chủ tiệm còn cho mượn gậy tự sướng vì bọn mình quên mang, hihi. Đường dốc, cảm giác như leo Phan tập 2, nhưng không mệt bằng vì không khí đủ oxy không loãng như Phan. Vì đi lúc chiều nên chỉ kịp chụp ở 2 vườn hoa chứ không kịp xuống thác. Cũng không có gì đặc sắc lắm, goặc cũng vì mình cũng thấy giống quê mình nên không ấn tượng gì. Lúc về mới 5h chiều nhưng nhá nhem tối không rõ mặt người rồi. Hỏi anh chủ tiệm thuê đồ anh ấy khuyên nên vào thị trấn chứ ở Cát Cát không có quán nào ăn ngon cả )))) xong quyết định đi Heaven ăn thì nhà hàng lại mất điện, gọi về homestay thì không nấu. Định ăn bánh mì qua bữa rồi (nhóm mình có 1 bé nằng nặc đòi mua bánh mì mang đi nên mua cũng kha khá đồ ăn vặt, may thế) thì nhớ ra anh chủ khách sạn bảo có Coóng coffee mới mở được lắm, nên quyết định hành quân lên đấy. Coóng ở trên đỉnh dốc, cách homestay khoảng 50m,xây kiểu biệt thự giữa đồi thông trông rất chanh xả. Ở đây có cả dịch vụ homestay và ăn uống, nhưng lúc mình lên thì nhà hàng cũng nghỉ rồi nên đành gọi nước. Cảm giác đầu tiên khi nhận đồ là nó xinh kinh khủng, à kinh khủng thì hơi quá nhưng so với chỗ hôm sau mình uống thì đúng là 1 trời 1 vực. "Cảm giác như về với văn minh" là cảm thán đầu tiên khi uống. Quán trang trí rất đẹp nhưng ánh sáng buổi tối không thích hợp để chụp ảnh dù tụi mình mang máy bán chuyên đi dùng. Em nhân viên rất xinh xắn, thân thiện. Đồ uống nhỉnh hơn giá trung bình của Hà Nội khoảng 5k. Ngày 3, mưa phùn lất phất. Sau khi ăn sáng xong tụi mình quyết định đi Heaven vì trên mạng khen rất nhiều. Và thất vọng rất nhiều luôn )))) đồ uống dở, phục vụ chậm, ghi nhầm order. Toàn đồ lạnh mà cho nguyên sữa Ông thọ vào )))) sinh tố chanh leo màu nâu cam đục đục, cacao là milo chính hiệu, còn món mình gọi, Blue Yaourt Cacao thì nhìn rất tởm )))))) bàn ghế ngoài trời xuống cấp, khách đi nguyên giày nhảy lên chụp ảnh. Ngồi đúng 15' tụi mình đi luôn. View thì có thể sẽ đẹp với các bạn khác, còn với tụi mình thì không khác gì nhìn từ homestay cả. Trưa mình ăn gà nướng tiêu xanh ở Hải Lâm cũng vì nhiều người khen. Ăn xong mình nghĩ món này du nhập từ miền Nam ra chứ không phải món Sapa. Và nó giống với gà nướng giấy bạc của KFC (đương nhiên công thức thì khác nhau). Cải mèo rất già. Chi phí 610k cho 1 con gà nướng, 2 đĩa cơm lam, 2 đĩa cải mèo. Nếu ăn set mẹt thì phải đặt trước vì làm lâu. 13h đi mua hạt dẻ ở chỗ nhà hàng Ô Quý Hồ rồi ra xe về. Tổng chi phí: 2900k/người. À, hoa quả, hạnh nhân, hạt dẻ đều là đồ bên kia (ý là TQ ấy) nên chỉ nên mua hạt dẻ và hạnh nhân thôi. Hạnh nhân bán ở khu chợ thuộc quản lý của Sun Word chỉ tầm 120k nhưng dưới thị trấn là 150-160k. Về cơ bản thì Sapa đáng đi, tầm 5 năm nữa các công trình giải trí hoàn thiện và cơ sở hạ tầng nâng cấp đạt chuẩn thành phố chắc sẽ ổn hơn nữa. Nhưng mình không định quay lại vì muốn đi khám phá vùng khác, hehe ...Xem thêm