-
1.0Bánh mì ăn được nhưng người bán không có đạo đứcMình đến quán vào buổi trưa sau khi không tìm thấy 2 tiệm bánh mì trong list của Foody vì 2 quán ấy chỉ bán vào buổi sáng. Khi đến quán thì mình gọi 1 thập cẩm và 1 ốp la rồi thấy 1 ông khách Tây đang ngồi ăn. Mình đợi đến khi bà chủ quán đã lớn tuổi rồi bán xong cho khách mua về thì mới làm cho mình 2 ổ luôn. Lúc ấy, ông khách Tây ăn xong thì nói với mình: "In English, it's sandwich" thì mình biết ông ấy nói bánh mì có tên tiếng Anh là sandwich nhưng mình trả lời là: "It's bread". Bà chủ không biết tiếng Anh nên cứ nghĩ ông khách Tây đang hỏi giá của 1 ổ bánh mì nên bảo mình nói với ông ấy là "25k/ổ". Mình đang loay hoay mở điện thoại để chụp ảnh bánh mì nên không quan tâm bà chủ quán nói gì và ông khách Tây đã ăn xong nên đi luôn. Sau đấy, bà ấy kể là ông khách Tây này trả giá 25k/ổ xuống còn 20k nên bà chủ cảm thấy khó chịu. Trong lúc mình ngồi ăn thì mình thấy bà ấy đã "chặt chém" 2 khách Tây khác với giá 25k/ổ. Mình không biết các bạn sống ở Hội An nhận xét về bà chủ quán lớn tuổi này như thế nào nhưng đối với mình thì đó là một người kinh doanh không có đạo đức và đó là câu chuyện thứ nhất. Chiều hôm đó mình không muốn ra quán bà ấy ăn nữa vì phân biệt giữa người Việt và nước ngoài mặc dù mình cực kỳ thích ăn bánh mì và quán của bà vừa gần hostel lại bán từ sáng đến tối. Tối hôm đó là ngày 14 âm lịch trước Trung thu nên mình đi dạo phố cổ lồng đèn đến hơn 20h rồi quay lại quán bà ấy ăn tối cho đỡ mất công lấy xe máy chạy lòng vòng. Mình gọi 2 ổ đầu là thập cẩm và sau khi ăn xong 2 ổ thì mới gọi tiếp ổ thứ 3 là chỉ ăn thịt thôi. Khi mình vừa cắn miếng đầu tiên thì có 1 bạn chó quanh quẩn trước mặt mình như muốn xin ăn và mình lấy gần hết phần thịt trong ổ bánh mì để cho bạn chó này ăn. Mình ăn hết ổ thứ 3 mà chỉ cắn được 1 miếng thịt thì bạn chó vẫn nhìn mình như muốn ăn thêm nên mình mua thêm 10k thịt để cho bạn chó này ăn thì người bán hình như là con gái hay con dâu của bà. Khi chị đó cắt thịt thì mình thấy thịt nạc nhiều hơn mỡ và cho vào túi ni lông rồi đưa cho mình thì mình thả xuống cho bạn chó ăn. Vì trong ví còn 10k tiền lẻ sau khi ăn 3 ổ và mua 10k thịt thì mình lấy 10k còn lại này để mua thịt cho bạn chó và có nói với bà chủ lớn tuổi là mua cho bạn chó này ăn. Bà chủ can ngăn mình và nói là ngày nào bạn chó này cũng đến đây ăn những miếng thịt vụn rơi xuống đất nên mua cho bạn chó ấy làm gì. Mình chỉ nói là: "Cô cứ làm đi" và bà ấy chỉ cắt toàn thịt mỡ rồi đưa cho mình và mình gọi bạn chó kia lại vì bạn ấy đang đi kiếm ăn chỗ khác. Sau khi cho bạn chó ăn xong thì mình về lại hostel và sáng hôm sau không ra quán của bà ấy nữa mà ăn ở quán Sum kế bên quán của bà ấy. Đã buôn bán không có đạo đức rồi mà ngay cả chữ "tâm" cũng không tồn tại nên cho dù có gần hostel yêu thích của mình ở Hội An thì mình cũng không bao giờ quay lại. Mình biết quán bán từ 5h đến 23h nên doanh thu trong 1 ngày khá cao nhưng nếu sống không có đạo đức và cái tâm thì mình không chắc bà ấy sẽ thoát khỏi bàn tay của ông Trời. Mình review lên đây để cho các bạn thấy những câu chuyện khác về cách hành xử của 1 người bán hàng chứ không phải là chuyện bánh mì ngon hay dở nên Foody có cho mình đăng hay không thì cũng tùy vào người kiểm duyệt. Nhưng mình muốn nhấn mạnh mình là người cực kỳ thích bánh mì và có khả năng ăn bánh mì giống như ăn chay trường nên mình đã ăn nhiều tiệm bánh mì ở nơi mình sinh sống và những nơi mình đã đi qua. Bánh mì của bà ấy cũng không ngon hơn quán Sum bên cạnh là mấy nên lần sau nếu mình đến Hội An thì nhất định sẽ ăn ở quán Sum và mình vẫn sẽ tiếp tục đánh giá về cách hành xử của những người bán hàng ở những địa danh nổi tiếng như thế này để có được 1 bữa ăn ngon miệng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. ...Xem thêm