“Ngày xưa là mẹ mình bán, mẹ mất thì mình bán tiếp thôi. Bà cụ bán rong gánh này từ thời bao cấp mà, là nghề gia truyền làng ốc Khương Thượng..."
Thật khó để tưởng tượng trên phố sầm uất như Tây Sơn, lại có thể giấu kỹ một “ngõ gánh rong” đáng yêu đến thế! Tất cả những gì có thể thấy ở đây, là cả dãy gánh an yên chờ khách quen, không xô bồ, không ồn ã, thi thoảng chỉ có tiếng buôn chuyện thủ thỉ lúc vãn người.
Nào là bánh ngô, bánh khoai, đồ ăn vặt… nào là xôi trắng, bánh khúc, tào phớ hoa bưởi… nào là ruốc nhà làm, thịt nướng xiên que… cho đến gánh ốc nguội hút fan bởi phần chấm ngon đến nghiện.
Không biển hiệu, không quảng cáo, không chào mời, vậy mà gánh bún giản đơn rất dễ bị lướt qua này lại được thực khách đánh giá là đặc biệt hơn cả những bún ốc cổ trên phố vẫn thường được cộng đồng ẩm thực “sênh ca”.
“Bún ốc của làng Khương Thượng, gia truyền đấy!”
Đứng gánh là hai vợ chồng cô chú trung niên, tính tình cũng im tiếng và lặng lẽ nép mình y như gánh. Chỉ thi thoảng có khách ghé thăm, thì may lắm mới nghe thấy tiếng bát đũa chạm nhau, chiếc muỗng tre múc chấm trong lu sành, xen vào đó là vài câu nói nhỏ nhẹ mà có phần dịu dàng của cô chủ gánh.
Hỏi ra mới biết, gánh bún này cũng “già” lắm rồi: “Mình bán chỉ hơn chục năm thôi, chứ ngày xưa là mẹ mình bán, gánh của bà gia truyền, rong từ thời bao cấp mà! Giờ mẹ mình mất rồi, cụ đi gần bốn chục năm, mình thấy tiếc nghề nên mình nhận gánh rồi mình bán tiếp…”
Như bao hàng khác, có khách đến ăn thì cô chú mới bắt đầu đủng đỉnh từ công đoạn "nhể" ốc. Bàn tay thoăn thoắt khều bỏ những con ốc múp míp khỏi vỏ, bỏ chôn sạch sẽ rồi mới để vào bát. Phần chấm được múc bằng gáo tre nhỏ từ lu sành, chứa chan đẫm đầy.
Khi ấy, khách ăn chỉ việc thêm chút ớt trưng hành đỏ au, phẩy thêm cả muỗng hành khô thảo thơm, chỉ vậy thôi mà cứ bao ngon, bao nghiện!
Phần chấm đơn giản được hòa từ nước luộc ốc cùng giấm bỗng ngon, mà như cô chia sẻ, giấm bỗng làm chấm thì cũng phải cầu kỳ đi chọn, cũng chỉ đặt ở một hàng duy nhất: "Chỉ bỗng hàng đấy bao nhiêu năm mình lấy thì mới nấu được ra cái vị này, bỗng ngoài chợ không làm được thế!”
Được biết, ốc của gánh cũng là ốc kén, chỉ lấy từ Đồng Văn, Phủ Lý mang lên trong ngày để có nước luộc chất mà ngon. Ốc nhỏ mình mẩy, sật giòn, ốc to là ốc mít béo tròn, múp míp mà ngọt nước.
"Mình không bán ốc mua ở chợ, cứ phải nơi ấy mang lên ngay trong ngày thì ốc luộc mới cho nước ngon..."
"Cả cô cả chú bán, hôm nào cô bận thì chú đứng gánh bán thay..."
Thường vào những ngày ẩm ương, tiết trời se lạnh đến xoa xuýt, người ta ngại ăn phần chấm nguội ngắt, thì cô lại biến tấu thêm chút, đun cách thủy cho ấm nóng để chiều lòng khách hàng. Có lẽ, chính sự tinh tế và chu đáo của hai cô chú, khiến thực khách ghé qua mỗi ngày một đông.
“Khách yêu cầu nóng là có nóng, yên tâm là ấm bụng, không sợ lạnh”
Một bát bún ốc ở đây thường có giá 30k và thường có thêm bún hay hành thì cô chú cũng ít khi lấy thêm tiền của khách. "Gánh rong lãi không nhiều lắm, khách cứ no bụng nhớ đến mình, quay lại với mình là mình vui thôi..."
Tham khảo địa chỉ tại đây.
Dương Phương - Lu Lu (thực hiện)