" - Chú ơi, quán nhà mình đến bây giờ đã mở được bao nhiêu lâu rồi?
- Quán này nhà tôi mở bán được hơn 20 năm rồi, mà được cái lộc buôn lộc bán cũng tốt nên vẫn được lòng khách lắm! "
Không cầu kì, cũng chả sang chảnh, không biển hiệu, cũng chả cần tên tuổi, thương hiệu, cái tên Bánh Mì Chợ Cột Đèn cứ thế, chẳng biết từ khi nào đã ghim sâu vào trong tâm trí từ người già đến trẻ nhỏ trên đất Hải Phòng hơn hai chục năm có lẻ, để rồi đến bây giờ, cứ mỗi khi nhắc đến bánh mì cay, bánh mì pate là tự khắc người ta lại nhớ ngay đến quán bánh mì vô cùng đặc biệt này.
Nằm khép mình ở ngã 4 giao nhau giữa 2 tuyến đường Tô Hiệu và Chùa Hàng, quán hiện lên trong cái dáng vẻ dung dị của đời thường, gần gũi mà thân quen đến lạ thường. Cứ mỗi chiều chiều đi làm về, tôi lại chầm chậm phóng xe, nghiêng đầu nhìn vào đã thấy mấy cô, mấy chú bán hàng đang lúi húi làm đồ cho khách đứng đợi rồi.
Cái điều đặc biệt của quán khiến người ta để ý đến đó là, quán mở bán hàng trong khoảng thời gian bắt đầu từ 19h30 tối hôm trước cho đến tận 3h sáng ngày hôm sau, cực thích hợp cho những ai có thói quen ăn đêm hay đang đêm mà lại lên cơn đói bụng. Mà cái hay là mặc dù về đêm, nhưng lượng khách đến quán vẫn cứ đều đặn ngày qua ngày, thế mới nói, để nhận ra cái đặc biệt, nhận ra đâu là nơi bán loại bánh mì nổi tiếng này chẳng khó tẹo nào phải không?
Cứ gọi cùng tên là bánh mì que, bánh mì cay, bánh mì pate, nhưng những chiếc bánh mì ở đây khác với những chiếc bánh mì que ở quán khác. Bánh ở đây to hơn, dài hơn và lẽ dĩ nhiên, nhân bên trong cũng phải nhiều hơn rồi. Những chiếc bánh mì to được rạch dọc, nhồi nhân pate bên trong, bên trên rải một lớp ruốc mỏng tơi, mềm như tơ, rưới thêm một chút tương ớt cay cay vào nữa là ngon chuẩn vị luôn rồi. Giá cho mỗi chiếc bánh đầy đặn như vậy là 10k.
Lại bàn đến pate thì có lẽ pate ở đây phải được xếp vào hạng ngon nhất, nhì luôn ấy chứ. Pate thơm mà đậm đà hương vị lắm, có ăn nhiều cũng chả bị ngấy tẹo nào. Theo khẩu vị và cảm nhận của cá nhân tôi thì ngon hơn hẳn những quán khác luôn. Thịt được chọn lọc rồi xay xắn kĩ lưỡng, qua chế biến cẩn thận thì chắc khi ăn bánh ở đây, bạn sẽ nhận thấy rõ được cái hương vị của nó "quyến rũ" thế nào. Chẳng nói ngoa chứ mỗi lần ăn, là tôi cứ phải chén ít nhất hai cái mới thấy đủ đã.
Bên cạnh những chiếc bánh mì nho nhỏ mà cực có võ kia, là những chiếc bánh bao trắng nõn, tròn tròn mà đặc biệt đến lạ. Tại sao lại nói là lạ và làm thế nào để biết nó lạ? Cách đơn giản thôi, bạn hãy thưởng thức nó, hãy thử cắn một miếng thật to, bạn sẽ thấy điều đặc biệt. Nhân bên trong những chiếc bánh bao nóng hổi ấy, không đơn thuần chỉ là thịt, mộc nhĩ, trứng, chả,... mà còn có cả một lớp pate thơm lừng, mềm mại nữa đấy. Sự kết hợp quyện vị cực lạ ấy có lẽ đã giúp cho cái tên Bánh Mì Pate Cột Đèn trở nên có tiếng và gần với nhiều người hơn bao giờ hết.
Dù bán muộn nhưng lúc nào hàng quán cũng đông đúc, có lẽ cái cảnh hàng người xếp dài để đợi đến lượt, cái hình ảnh người chủ quán thoăn thoắt tay lấy bánh, tay thái pate đã trở nên quá quen thuộc vào mỗi buổi tối ở đây rồi. Người thì vội vã làm hàng, người lại vội vã mua hàng tạo nên một khung cảnh tấp nập, bận rộn nhưng lại vui vẻ đến lạ thường. Cái vui ấy chắc có lẽ là nụ cười thân thiện, ấm áp của chủ quán mỗi khi khách ghé đến mua bánh hay mỗi khi trao hàng lại cho khách.
Cứ thế ngày này qua ngày khác, năm này đến năm kia, quán bánh ấy vẫn cứ đông khách đến rồi đi như thế, vẫn cái bàn nho nhỏ quen thuộc trải đầy nào là bánh mỳ to, nhỏ, pate, ruốc, bơ,... thân quen và gần gũi đến lạ thường, người phục vụ vẫn luôn niềm nở và nhiệt tình hết mình với khách, bảo sao chả có gì khó hiểu khi quán lại được lòng và chiếm trọn được tình cảm từ nhiều người đến vậy!
Hà My